Thứ Hai, 10 tháng 2, 2020

Thơ Tình Xứ Huế – Những Bài Thơ Tình Về Huế Rất Hay Và Lãng Mạn

Cái hồn của Huế tự khi nào đã luôn thổn thức trong tôi, từ tiếng chuông chùa Thiên Mụ đến những cội cây già bao mùa rêu phủ, từ những đứa trẻ thơ ngây đến những cụ già chống gậy dạo những buổi chiều. Huế – xứ của hương trầm, Huế – nơi mang những nỗi buồn trầm mặc… Đi đâu cũng vậy, thèm nghe cái giọng nơi đây, những giai điệu thiết tha điểm thêm chút nằng nặng của bao đời gió lũ. Mưa có, nắng có, mưa vào đợt thì dầm dề ngày này qua tháng nọ, nắng đến mùa thì lại trơ cằn sỏi đá, nứt nẻ đôi chân của các mẹ già, thương lắm Huế ơi! Huế – lạnh có, nóng có, nóng toát mồ hôi mà lạnh thì đắp hai ba chiếc chăn cũng nào đủ ấm. (Ta lại trở về với Huế!)

Huế từ lâu đã đi vào thi thơ với tà áo dài, chiếc nón nghiêng che e ấp của người con gái, đã có rất nhiều điều ở Huế đã làm xao xuyến biết bao thi nhân, từ con đường, những cơn mưa hay tiếng chuông Thiên Mụ. Ngày nay, Huế có lẽ đã không còn đậm nét như ngày xưa nữa, nhưng nỗi buồn của Huế thì vẫn luôn hiển hiện, cái đẹp, cái hồn của Huế thì chắn chắn rằng sẽ vẫn còn mãi đó với thời gian. Và sau đây, xin gửi đến các bạn chùm thơ về Huế hay và buồn lãng mạn, hi vọng rằng các bạn sẽ thích những bài thơ rất hay về Huế này, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình xứ Huế rất hay và lãng mạn!

1, Tìm Huế

Anh tìm Huế nơi nắng chiều lịm tắt

Nắng chiều tà hiu hắt cố đô xưa

Dòng Hương xanh màu mắt em kỷ niệm

Anh tìm Huế của những buổi chiều mưa

Tà áo tím, trót thương tà áo tím

Nón ai nghiêng hờ hững đứng giữa dòng

Mắt lệ buồn rơi mấy nhịp cầu cong

Hơn đôi lần cố đô sầu môi mắt

Anh về Huế tìm dáng em không thấy

Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, thuở em xinh

Ai quên ai đất Thần Kinh rêu phủ

Khói thuốc anh hư ảo tựa dáng hình

Ơi áo tím, ơi nón nghiêng chiều nắng

Hỡi đông phong, hỡi héo hắt thu sầu

Này Tràng Tiền, này tiếng chuông Thiên Mụ

Em gái cố đô đã lạc về đâu?

Em là Huế hay Huế anh trong ấy

Hương Giang trôi hay làn tóc em anh

Thôi tiễn biệt rồi ngóng chờ trong Huế

Anh vẫn tìm em của những ngày xanh…

(Bằng Lăng Tím)

2, Rất Huế

Giữ chút gì rất Huế đi em

Nét duyên là trời đất giao hoà

Dẫu xa một thời anh gặp lại

Vẫn được nhìn em say lá hoa

Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan

Thề nguyện ai có cắt tóc dài

Làm sao gió thổi cho bay tóc

Và suốt mùa đông lạnh se vai

Giữ chút gì rất Huế mặn mà

Dạ thưa ngọt lịm ai mê say

Em đi gót nhẹ xanh hồn cỏ

Và hơi thở mềm sương khói bay

Giữ chút gì rất Huế trang đài

Nón nghiêng bóng nắng dáng thơ ngây

Gặp anh, nón hỡi đừng nghiêng xuống

Cho anh trông mắt ngọc mày ngài

Giữ chút gì rất Huế dịu dàng

Áo trắng hai tà chắp cánh thơ

Em như lụa mỏng bay trong phố

Một chiều sương trắng ngỡ như mơ

Dẫu em rất Huế tự bao giờ

Đừng để lòng như cung điện xưa

Đừng cho anh suốt đời đứng đợi

Trước cấm thành gọi chẳng ai thưa.

(Huỳnh Văn Dung)

3, Tôi Về Thăm Huế

Tôi về Huế giữa chiều thu tắt nắng

Một ngõ đời đôi kẻ ước mơ chung

Chuyện tình yêu như một đóa phù dung

Tôi về Huế giữa chiều thu tiếc nuối

Từng góc Huế mùa này mưa giăng lối

Bước chân gầy hiu hắt gió thu đưa

Hàng cây cũ rêu phong theo năm tháng

Buồn một người nhớ mãi chuyện ngày xưa

Và Huế nào là cái Huế mộng mơ?

Sao tôi sầu tôi khóc giữa trời thơ

Ai đi mất Huế giờ hanh hao quá

Tội Huế buồn, tội cho Huế bơ vơ!

(Bằng Lăng Tím)

4, Màu Tím Huế

Thôi thế là em cách biệt rồi!

Đường đi mỗi bước lại xa xôi

Tim tím rừng chiều, tim tím núi

Tim tím chiều hôm, tim tím mai

Ban chiều tim tím nhớ mong nhau

Đêm tối kìa em tím rất nhiều

Anh cúi xuống hôn màu tím giấy

Thư về em, tím nét thương đau

Mai mốt rồi đây lầm cát bụi

Anh lại đường xa trải kiếp người

Tim tím rừng chiều, tim tím núi

Chiều hôm nhiều tím thế em ơi!

(Nguyễn Bính)

5, Theo Anh Về Huế!

Em anh ơi? Theo anh về xứ Huế!

Xứ bao năm mắt quế với môi trầm

Đóa sen hồng đẹp dưới đợt mưa râm

Hàng phượng vỹ dầm mình qua mùa lũ

Quên đi nhé, chuyện ngày xưa đã cũ

Huế chờ em nghiêng tà áo thờ ơ

Như Quỳnh lưu khoe sắc dưới trăng mờ

Tiếng duyên dáng của nàng thơ đất Huế

Huế vẫn thế, bao đời nay vẫn thế

Hương Giang trôi, còn trôi mãi ngàn năm

Nhịp Tràng Tiền đâu còn quá xa xăm?

Em anh ơi, em có về xứ Huế?!

(Bằng Lăng Tím)

6, Huế Vấn Vương

Xanh mượt bờ xanh Huế, Huế ơi!

Cỏ cây đây đã hoá vườn trời

Người đi bước nhẹ không nghe tiếng

Mà nặng lòng yêu biết mấy mươi.

Huế hoa thiên lí mùi hương thoảng

Huế tím chiều thu dậy ước mơ

Mái đẫy câu hò ngân ánh nước

Sóng không trôi bởi luyến lưu bờ

Tuổi nhỏ đời ta Huế giữ không?

Cho ta xin lại những năm hồng

Cho ta trở lại ngày xưa cũ

Mới hái mùa thơ giữa độ bông.

Tình bạn tình yêu Huế khéo ương

Hoa xuân trái đậu tháng năm trường

Bâng khuâng nay nhên chiều giăng lưới

Bảng lảng lòng ai Huế vấn vương.

(Huy Cận)

7, Nỗi Nhớ Xa Xôi

Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?

Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu

Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ

Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua

Huế giấu em góc phố nào kỹ quá

Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen

Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ

Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men

Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím

Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?

Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường

Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng

Rồi trong gió, trong mây và trong nắng

Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa

Anh hỏi Huế có phải người em gái?

Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…

(Bằng Lăng Tím)

8, Có Một Người Con Gái Cố Đô

Huế giao mùa trời đâu vội vã

Đợi anh về gom nỗi nhớ nhau

Răng mấy đợt thu vương cành lá

Để thân em đơn lẻ rầu rầu?

Huế mùa sương gió thổi ầm ào

Mưa rơi buồn lòng dạ xôn xao

Em sợ lắm phương xa ai biết

Có trót thương tà áo O nào

Chiều riêng đợi anh không trở lại

Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô?

Rứa biền biệt có còn nhớ tới:

“Đây một người con gái cố đô…?”

Huế chiều ni vắng anh buồn lắm

Mưa nhạt nhòa con nước sông Hương

Anh mần chi phương trời bên nớ

Tội bên này em đứng… tơ vương!

(Bằng Lăng Tím)

9, Giọng Huế

Ngắt một chút mây trên lăng Tự Đức

Gửi vào mắt em thêm một dáng u hoài

Đôi mắt ấy vốn đã buồn thăm thẳm

Thêm mây vào e tan nát lòng ai!

Anh quỳ xuống hôn lên đôi mắt đó

Bỗng dưng sao thương Huế rất lạ lùng

Chắc tại em ngồi bên anh thỏ thẻ

Tiếng quê hương xao động vô cùng

Hẹn chi rứa răng chừ em sợ lắm

Mạ ngày xưa cũng từng nói như em

Anh mất Mạ càng thương em tha thiết

Như từng thương câu hát Huế êm đềm

Cám ơn em đã cho anh nhìn lại

Dòng sông Hương trên bến cảng Sài Gòn

Nước như ngọc in bóng thuyền lấp lánh

Mái chèo khua vương nhẹ cánh rong non

Nếu lại được em ru bằng giọng Huế

Được vỗ về như Mạ hát ngày xưa

Câu hát Huế chứa chan lời dịu ngọt

Chết cũng đành không nuối tiếc chi mô

(Tô Kiều Ngân)

10, Say Cô Gái Huế

Lá rơi tháng tám thôi mà em

Áo tím lệ nhòa ngẩn ngơ xem

Em sợ mưa rơi dòng Hương ướt

Hay sợ mùa thu lá rơi thềm?

Sao đứng bên cầu mùa gió lộng

Đợi ai chiều về vẫn ngóng trông?

Tóc thề theo gió đưa hương ngát

Làm anh say hồn bên đây sông

Gió thu đợt này sao rét quá

Thương vai em lạnh làm sao đây?

Biết con gái Huế e lệ lắm

Cứ đứng trông thôi, tội dáng gầy!

(Bằng Lăng Tím)

11, Huế Mờ Sương

Có một Huế mờ sương trong kỷ niệm

Nước sông Hương xanh tận đáy chân trời

Một tiếng dạ! Thoáng nghe lòng xao xuyến

Tà áo dài tha thướt ướt hoàng hôn.

Có một Huế dịu dàng trầm mặc như tranh

Sao tiếng sóng ở trong lòng cứ vỗ?

Nếu không có dòng Hương, thuyền em qua Bạch Hổ

Xuôi Trường Tiền còn đâu nữa Huế thơ?

Huế của em có Núi Ngự, Nam Giao

Những thành quách, đài rêu phong lịch sử

Làn mây bạc bay ngang trời Thượng Tứ

Biêng biếc dòng Hương xanh điệu mái nhì.

Nhưng ngàn đời Huế vẫn cứ mộng mơ

Vẫn còn mãi trong tôi, một tình yêu dịu ngọt

Có một Huế nắng vàng như mật rót

Một trời nắng miền Trung đến Huế cũng xiêu lòng.

(Tuyết Trang)

12, Tạm Biệt Huế

Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ

Chén ngọc giờ chìm đáy sông sâu

Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng

Mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến

Ðể ngàn lần anh nhớ trong mơ

Em rất thực nắng thì mờ ảo

Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy

Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền

Nón rất Huế nhưng đời không phải thế

Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng

Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu

Con sông dùng dằng con sông không chảy

Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt

Hải Vân ơi xin người dừng tắt ngọn sao khuya

Tạm biệt nhé chiếc hôn thầm lặng

Anh trở về hóa đá phía bên kia

(Thu Bồn)

13, Huế Mùa Sương

Huế chìm vào màn sương mù trắng muốt

Cho bóng ai mờ ảo dưới Hoàng thành

Huế uống từng cơn gió lùa rét buốt

Cho nhạt nhòa tà áo trắng mỏng manh

Đã bao giờ em về Huế mùa sương?

Thơ thẩn buồn sương rải khắp đồi nương

Để mơ hồ một dòng Hương xanh chảy

Để tìm ai vô vọng mọi nẻo đường

Làn khói thuốc mơ màng hồn sương Huế

Tôi tìm em lạc mất lối đi về

Chà! Tôn nữ, đi đâu mà sớm vậy?

Mặt trời hờn vì nón lá nghiêng che

Thôi ngậm ngùi tôi đành đoạn ngồi đây

Giữa không gian sương mơ rớt rụng đầy

Đáy trời xanh in bờ Hương nhòa nhạt

Em thấy gì từ tận đáy hồn tôi…

(Bằng Lăng Tím)

14, Gót Chân Thiếu Nữ

Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái

Sao vô tình em để chiều rơi?

Chân cứ bước như còn bước mãi

Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!

Huế mùa này hoàng hôn rất khẽ

Mắt em buồn nghiêng rẽ chân mây

Bờ vai nhỏ tóc mềm che đậy

Vạt nắng hồng rớt xuống hồn say

Em dỗi hờn một nửa yêu thương

Hay đang mơ một mảnh tình hường?

Mà gót chân hững hờ lướt vội

Để nắng chiều rơi ướt dòng Hương…

(Bằng Lăng Tím)

15, Nỗi Lòng Gái Huế

Người tình hỡi khi mô anh về lại

Đêm mưa này riêng trăn trở mình em

Huế mùa sương buốt giá lạnh vai êm

Lòng gái Huế chỉ mong ngày tái ngộ

Đời giông tố em với người gặp gỡ

Buổi sơ đầu răng có biết chi mô?

Em có biết duyên tình rồi tan vỡ

Để lạc loài thân nữ bến Lăng Cô

Em quán vắng bến chờ mưa nắng gội

Người lữ hành chưa mỏi gối chùng chân

Thuyền biền biệt chẳng có ngày tương hội

Thuở từ ly thu ghé đã bao lần

Người tình hỡi! Bóng người xa xăm quá

Chi rứa trời! Tội Tôn nữ hoài mong

Họ nói cười hiu hắt dáng bên sông

Huế buồn thiu những bóng người xa lạ

Đời thênh thang em như là chiếc lá

Người phong trần còn mơ chốn trời hoang

Dẫu thiệp hồng người trở gót sang ngang

Em xin đợi một hồi âm thấu lạnh

Hạ dấu mình… thu về nữa đó anh

Thu nay khơi em đơn lẻ sao đành

Người thương Huế có thương lòng gái Huế?

Giữa thu tàn như xác lá mong manh…

(Bằng Lăng Tím)





Đó là những bài thơ về Huế hay tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình về Huế ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những bài thơ về Huế cũng như những chùm thơ tình buồn về xứ Huế khác trong các chuyên mục thơ của Minh Nhật, hãy khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ về xứ Huế hay khác nữa các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm Thơ Tình Buồn Hay hoặc Thơ Và Tâm Sự Về Xứ Huế và Chùm Thơ Hay



Theo Thuvientho.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét