Thơ lục bát là thể thơ lâu đời của dân Việt Nam ta, một câu sáu chữ, một câu tám chữ, âm điệu giản dị, nhẹ nhàng, mộc mạc. Thơ lục bát gắn liền với cuộc sống nông dân thời xưa, để “thơ hóa” những sự kiện thời tiết, mùa màng và truyền lại cho đời sau dễ nhớ. Với đặc điểm dễ làm, dễ viết mà lại còn rất hay, có chất nhạc, nên cho đến ngày nay thể thơ lục bát vẫn chưa bao giờ là lỗi thời.
Hôm nay, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ lục bát về tình yêu rất hay và mang nhiều tâm trạng. Những bài thơ lục bát này là tôi sưu tầm và đa số là của tác giả Hoàng Mai. Hi vọng rằng mọi người cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ lục bát này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những vần thơ lục bát hay!
1, Hạ Về Nhớ Anh
Chiều nay nhìn phượng đỏ cây
Ngoài hiên gió thoảng lắt lay bên thềm
Ve ngân bất chợt lặng im
Tim nghe giá buốt rũ mềm mi cay
Sao anh không đến chốn này
Cho em hờ hững vòng tay dại khờ
Anh đừng nhốt gió vào thơ
Chua cay em cứ thẫn thờ đan xen
Thơ say đem ủ thành men
Ngu ngơ uống cạn đời đen mất rồi
Ngoài kia phượng đỏ rực trời
Lao xao tim cứ bồi hồi quặn đau
(Hoàng Mai)
2, Biết
Biết anh đã có vợ nhà
Biết mình không thể yêu mà vẫn yêu
Biết lòng rồi khổ đau nhiều
Biết ngang trái đó vẫn liều nhớ nhung
Biết vô duyên thế là cùng
Biết có son sắt cũng chung chồng người
Biết tình qua phút si mê
Biết nhau bởi những hẹn thề vu vơ
Biết sầu rối nhịp đường tơ
Biết sau say đắm mộng mơ sẽ tàn
Biết mưa có tạnh, trời quang
Biết chắc chắn bão lại tràn qua tim
Biết càng yêu, luỵ từng đêm
Biết càng nhớ sẽ càng thêm đoạ đày
Biết không đi trọn ngày mai
Biết trăm năm chỉ ván bài…
em thua!
(Trường Phi Bảo)
3, Giấc Mơ Hoa
Đêm qua trong giấc mộng vàng
Bóng anh nhẹ lướt nhẹ nhàng giấc say
Chúng mình tay lại cầm tay
Mắt môi chờ đợi bao ngày dấu yêu
Đan tay đi giữa rừng chiều
Heo may lạnh buốt đìu hiu nắng tàn
Giật mình nuối giấc mơ tan
Ngoài kia nắng đã ươm vàng rồi anh
(Hoàng Mai)
4, Tương Tư
Gió xuân đi khỏi bao giờ,
Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng.
Hỏi mình, mình có nhớ nhung,
Bao la non nước một vùng nước non.
Quen nhau từ thuở đào non,
Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!
Hương thơm bay mất đi rồi,
Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương.
Chiêm bao thấy mặt chán chường,
Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!
Sao trong giai tiết mà sầu,
Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?
Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,
Tương tư sầu ấy cực làm sao!
Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,
Thấy bóng đông quân tới biếng chào.
Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…
Ngồi thừ trước án để chiêm bao.
Mặc cho hoa rụng bay tơi tả,
Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!
(Hàn Mặc Tử)
5, Thu Sầu
Anh mang tình ấy đi rồi
Cho em hụt hẫng một đời buồn tênh
Bóng chiều chìm nổi đan xen
Đèn hiu hắt bóng chung riêng nặng lòng
Em về đón ngọn thu phong
Chỉ còn kỷ niệm tơ hong chiều tàn
Anh đem giông gió phũ phàng
Liêu xiêu sợi nhớ bẽ bàng năm canh
Bao năm chăm chút mộng lành
Sao anh hờ hững ngày xanh… cuối cùng
Ước nguyền xây ước mơ chung
Lòng sao giông bão khoanh vùng hỡi anh
Tàn thu lá úa lìa cành
Nửa đời lở dở mắt xanh lệ mờ
Chạnh lòng ra ngẩn vào ngơ
Tháng năm với những lời thơ lặng buồn
Người ơi! Lệ đã cạn nguồn
Sóng xô còn chút dư hương nồng nàn
Mai này đời sẽ sang trang
Trong ta một chút mộng vàng tình thu
(Hoàng Mai)
6, Gửi Em Yêu Dấu
Con tim anh đã dại khờ
Ngu ngơ từ thuở làm thơ mất rồi
Em là ánh đuốc em ơi
Là vầng dương sáng bên trời tự do
Nhưng sao sông biển dễ dò
Lòng em ai biết mà đo hỡi nàng
Tim anh khao khát mơ màng
Những đêm trăng sáng thiếp chàng ươm tơ
Tơ tình khéo ủ thành thơ
Dệt thương dệt nhớ hai bờ nông sâu
Em đi trời cũng úa màu
Hanh hao sợi nắng cũng sầu như anh
Nhớ em! Cái thuở đành hanh
Chanh chua em chỉ để dành tặng tôi
Nhưng yêu em quá mất rồi
Nên anh chấp nhận thiệt thòi có sao
(Hoàng Mai)
7, Đan Áo Cho Chồng
Chị ơi! Nếu chị đã yêu,
Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương,
Đã xa hẳn quãng đời hương,
Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
Đáng thương những kẻ có chồng như em.
Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
Đan đi đan lại áo len cho chồng.
Như con chim hót trong lồng,
Hạt mưa nó rụng bên sông bơ thờ.
Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan…
Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
Như con chim nhốt trong lồng,
Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao!
Ngoài trời mưa gió xôn xao,
Ai đem khoá chết chim vào lồng nghiêm?
Ai đem lễ giáo giam em?
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời…
Lòng em khổ lắm chị ơi!
Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!
(T.T.Kh)
8, Gió Giao Mùa
Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ
Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn
Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi
Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng
(Hoàng Mai)
9, Mẹ Của Anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa…
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em
(Xuân Quỳnh)
10, Tôi Đi Tìm Tôi
Tôi là muôn hạt nắng trong
Sưởi cho em những đêm đông lạnh lùng
Tôi là ngon gió phiêu bồng
Xua cơn nắng hạ quạt nồng mỗi đêm
Là mưa réo rắt bên thềm
Ru em vào giấc êm đềm tình say
Trao em trọn ước mơ đầy
Ngu ngơ tôi đã bao ngày nâng niu
Em cho tôi chút hương yêu
Cho tôi nỗi nhớ bao đăm chiêu bao ngày
Em là cỏ – tôi là cây
Đất không chăm bón sao đầy mầm xanh
Tôi là yến – em là oanh
Cất cao tiếng hót trên cành sớm mai
Yêu em… tôi đã mệt nhoài
Vì ai em đã nhạt phai tim hồng
Bây giờ tình có như không
Em quên đi cái mặn nồng thuở nao
Tôi về bạn với trăng sao
Để quên vạt nắng hanh hao cuối chiều
(Hoàng Mai)
11, Tình Thu
Anh đi về phía trời xa
Em nhìn theo với lệ hòa tháng năm
Cô đơn chiếc bóng âm thầm
Chông chênh cái thuở tình hồng chao nghiêng
Gặp nhau trong cõi trần miền
Từ trong tiền kiếp luân phiên dòng đời
Hôm nay em trả nợ người
Ngày mai biết có còn lời để trao
Ngoài kia thu vẫn ngọt ngào
Trong em thu mãi sóng trào lệ sa
Tình yêu như gấm như hoa
Như cơn gió thoảng chiều tà bóng mây
Phấn hương còn chút tình say
Trao nhau cái thuở nắng gầy hanh hao
Em ôm nỗi nhớ chiêm bao
Anh ôm cái thuở dạt dào tình thu
(Hoàng Mai)
12, Đời Anh, Em Đã Đi Qua…
Đời anh em đã đi qua
Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời
Hiểu làm sao hết em ơi
Bốn năm kỳ diệu đất trời nhờ em
Ngôi nhà, cánh cổng trái tim
Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng
Em đi, anh ngóng trông chừng
Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi!
Bữa ăn thành một hội vui
Có em gắp với, rau thôi cũng tình;
Cảnh thường cũng hoá ra xinh;
Có em, anh hết ngẫm mình bơ vơ
Bốn năm đầm ấm say sưa
Tình yêu có biết hạn bờ nào đâu
Bốn năm nhưng cũng qua mau
Cõi trần ai có ở lâu thiên đường;
Giã từ, từ biệt đôi phương
Đôi nơi, đôi ngả, đôi đường: khổ anh!
Bốn năm, lại khép trời xanh
Nhớ em như một mộng lành mà thôi
Từ đây anh lại trong đời
Bữa cơm ngồi với một đôi đũa cầm;
Giường kia một bóng anh nằm;
Phòng văn một sách đăm đăm sớm chiều.
Muôn vàn cảm tạ em yêu
Chất cho anh biết bao nhiêu ân tình
Ai hay anh đã để dành
ánh hương một thuở, thơm thanh suốt đời
Sống bằng nhớ lại nguồn vui
Nhớ khi ôm cả đất trời cùng em…
(Xuân Diệu)
13, Anh Còn Nợ Em
Tóc thề em lệch đường ngôi
Cho anh chải suốt một đời chưa xong
Câu thề anh hứa còn không
Hay là gió đã lượn vòng cuốn đi
Chạnh lòng em thuở xuân thì
Hai mươi năm lẻ một đi không về
Chờ anh mòn mỏi lê thê
Nên bây giờ mái tóc thề lệch ngôi
Nợ em… anh cứ bồi hồi
Tóc thề chải mãi một đời chưa xong
(Hoàng Mai)
14, Trăm Mối Tơ Vò
Hôm nay lòng rối như tơ
Trời hanh hao nắng – mây lờ mờ giăng
Ngẫm cùng một kiếp hồng nhan
Đa đoan oan trái đeo mang thân này
Trót lầm… chọn kiếp thương vay
Đắng cay trả đến vạn ngày chưa xong
Giận hờn chi thế Hóa Công
Sa chân lỡ bước bão giông một thời
Cho tôi đi trọn kiếp người
Bao nhiêu oan trái một đời trả xong
Thương con cũng phận má hồng
Gian nan cam phận bưởi bòng truân chuyên
Tôi xin gánh hết ưu phiền
Cho con tôi vẹn ước nguyền được chăng
(Hoàng Mai)
15, Tôi Yêu
Tôi yêu trăng sáng đêm rằm
Yêu hoa quỳnh nở đêm đông muộn màng
Tôi yêu lắm chiếc đò ngang
Yêu con bướm trắng tơ vàng mộng mơ
Tôi yêu câu hát lời thơ
Yêu ca dao mẹ ngẩn ngơ bao ngày
Tôi yêu hàng chiếc lá bay
Tôi yêu những tháng năm đầy sương rơi
Tôi yêu em nụ môi cười
Tôi yêu ánh mắt rạng ngời niềm tin
Tôi yêu từng buổi chợ phiên
Tôi yêu những giấc mơ hiền tuổi thơ
Tôi yêu nắng sớm bên hồ
Tôi yêu dòng nước lặng lờ chảy qua
Tôi yêu chú Cuội cây đa
Tôi yêu những buổi chiều tà đợi em
Tôi yêu giấc mộng êm đềm
Yêu cô thôn nữ đồi sim tím buồn
Tôi yêu bóng ngả hoàng hôn
Yêu lời ru mẹ thuở còn nằm nôi…
(Hoàng Mai)
Và vừa rồi cũng là chùm thơ lục bát rất hay của Hoàng Mai và các tác giả nổi tiếng khác mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ yêu mến và thích những bài thơ lục bát này. Đây chỉ là một trong rất nhiều những bài thơ lục bát hay trong tất cả những bài thơ lục bát của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những vần thơ lục bát hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm Thơ Tình Buồn Hay hoặc Thơ Lục Bát Mới Nhất và Chùm Thơ Hay
Theo Thuvientho.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét